LÝ HỒNG ANH - CÔ HỌC TRÒ NHỎ VỚI TẤM LÒNG NHÂN ÁI

Thứ tư - 25/08/2021 17:37
“Sống trong đời sống cần có một tấm lòng…” Giữa guồng quay hối hả của nhịp sống hiện đại người ta dần nghĩ cho bản thân mình nhiều hơn thì đôi khi ta hoài nghi về lòng tốt của con người. Nhưng đúng như nhà văn Mĩ - Mark Twain từng nói: “Lòng tốt là thứ ngôn ngữ mà người điếc có thể nghe, người mù có thể thấy”.
LÝ HỒNG ANH - CÔ HỌC TRÒ NHỎ VỚI TẤM LÒNG NHÂN ÁI
Có những điều bình thường và giản dị về ý chí, nghị lực, lòng nhân ái ngay giữa cuộc sống này nhưng lại mang một nguồn năng lượng vô tận để cho người ta yêu, người ta tin và người ta đón nhận, sẻ chia.
Đó là câu chuyện cảm động về hành trình 2 năm giúp đỡ bạn ở lớp của em Lý Hồng Anh - học sinh lớp 4A, trường Tiểu học Tiểu học Thanh Cao.
 
 
 
Hồng Anh cùng các bạn hưởng ứng “Tuần lễ áo dài 2021”

Nguyễn Hồng Anh và Đỗ Thị Ly là đôi bạn được nhiều thầy cô và bạn bè trong trường biết đến khi còn là học sinh lớp 3A. Giờ lên lớp 4A. Đồng hành cùng nhau 2 năm học, các em đã vượt qua rất nhiều những rào cản, những mặc cảm về cuộc sống cùng nhau vượt khó, cùng nhau tiến bộ.
Khi tôi gặp Hồng Anh, tôi không khỏi ngạc nhiên, vì em bé nhỏ quá. Khuôn mặt vui tươi nhỏ nhắn, nước da hơi ngăm và cặp mắt to đen láy sau chiếc kính cận nhỏ. Nhìn em như vậy tôi không khỏi thắc mắc: “Sao em có thể đồng hành cùng một bạn cả ngày chẳng nói câu gì như Ly”. Thế nhưng, qua những lần quan sát hai em trên sân trường. Nhìn thấy sự quan tâm của Hồng Anh dành cho Ly, tôi đã có câu trả lời: “Đó là chẳng phải là tấm lòng nhân ái, là sự đồng cảm của Hồng Anh đối với Ly hay sao?”. Thương bạn và mong muốn bạn hòa đồng với bạn bè cùng trang lứa nhưng khó khăn trong việc tiếp nhận thông tin và giao tiếp nên Hồng Anh đã tình nguyện trở thành người bạn đồng hành, là chỗ dựa thứ hai cho Ly mỗi khi ở trường.
Nói đến Ly, những ngày chưa biết đến Hồng Anh, Ly gần như không ra khỏi lớp, em mặc cảm vì hoàn cảnh gia đình, tự ti vì học kém, tiếp thu chậm, vì không có bạn chơi cùng. Ly là cô bé kém may mắn hơn các bạn khác cùng trang lứa, gia cảnh em khó khăn, bố em cũng bị bệnh tâm trí, một mình mẹ em nuôi anh chị em ăn học. Nhưng em vẫn muốn đến trường, mặc dù học tập khó khăn như cô giáo nhận xét “Em trầm lắm, tiếp thu chậm gần như cả ngày chả nói câu gì” . Cuộc sống tưởng rằng cứ thế trôi đi với cuộc sống an phận của em.
Nhưng như người ta nói “gặp đúng người – đúng thời điểm” và em đã gặp Hồng Anh. Thương bạn rối loạn cảm xúc, mang hướng tự kỷ, Hồng Anh đã không quản thời gian, hàng ngày làm chỗ dựa giúp bạn đi lại, hoạt động để hòa đồng cùng bạn bè. Dù nắng hay mưa, trời mùa hè nóng nực, hay mùa đông giá rét nhưng nụ cười vẫn nở rặng rỡ trên gương mặt của cô học trò nhỏ này.
Dường như lúc nào đôi bạn cũng bên nhau
Mỗi giờ đến trường Hồng Anh lúc nào cũng đến sớm và chờ bạn ở cổng trường và cùng bạn đi vào lớp. Dù những bước chân của Ly rất chậm nhưng Hồng Anh vẫn luôn nhẹ nhàng và chờ bạn cùng đi. Trong những giờ ra chơi, tuy rất thích tham gia các hoạt động chung với các bạn khác nhưng vì sợ bạn mình buồn nên Hồng Anh luôn chơi cùng bạn, mặc dù có những trò chơi chỉ có hai em với nhau. Chơi những trò chơi vận động, hay đơn giản là ngồi cùng nhau trên ghế đá để thư giãn. Nhưng dường như hai bạn không bỏ tay nhau ra bao giờ. Ước mơ của Hồng Anh cũng thật giản dị:“Em ước sau này trở thành bác sĩ, em sẽ chữa bệnh được cho những người bạn kém may mắn như Ly. Hay có thể trở thành cô giáo để giúp đỡ những em bé có hoàn cảnh khó khăn như bạn ấy”
Dường như sân trường chỉ có hai bạn vậy
Rồi khi không tìm thấy nhau và niềm vui khi nhìn thấy bạn

Trong học tập, Ly nhận thức chậm nên khó có thể nắm bắt bài học và Hồng Anh chính là người luôn bên cạnh, chỉ dẫn cho bạn mình từng chút một, giúp bạn đọc, biết lắng nghe và chia sẻ. Và kết quả học tập của Ly cứ thế ngày càng được cải thiện và tiến bộ hơn.
 
Tỉ mỉ cầm tay hướng dẫn bạn trong giờ học  
Và cứ thế mỗi ngày, mỗi ngày trôi qua Hồng Anh vẫn luôn sát cánh bên Ly trong mỗi giờ ra chơi, mỗi tiết học. Thiết nghĩ rằng, tình bạn này có lẽ sẽ luôn bền chặt theo thời gian và là điều rất đáng để nhiều bạn bè phải học tập và ngưỡng mộ.
Mỗi ngày tới trường tôi đều thấy cả Hồng Anh và Ly đều rạng rỡ nụ cười. Các em hồn nhiên quá, bỏ qua hết tất cả những toan tính ngoài kia, hồn nhiên mà thật phi thường. Không chỉ Hồng Anh tiếp thêm cho Ly động lực thực hiện ước mơ, không chỉ Ly tiếp thêm cho bạn bè niềm tin về nghị lực chiến thắng hoàn cảnh, mà cả hai em đã tiếp thêm cho chúng tôi thấy giá trị sức mạnh của tấm lòng “Sống trong đời sống cần có một tấm lòng” dù chỉ là “để gió cuốn đi”. Giờ đây tôi đã nhìn thấy ở trường Tiểu học Thanh Cao, giờ thể dục, giờ ra chơi có thể là một góc sân trường tôi vẫn thấy đôi bạn bé nhỏ lặng lẽ chơi với nhau, lặng lẽ cảm nhận nhau và lặng lẽ thực hiện ước mơ của mình.
Nụ cười thật rạng rỡ bên bạn của Hồng Anh
“Tình yêu dắt đời người trong gió
 Đau thương lặng gieo hạt giống nhân từ”.
Lá xanh tươi rồi sẽ về với cội, cuộc sống con người rồi sẽ lắng vào dòng cát bụi thời gian. Cái quý giá nhất của con người là cuộc sống, hãy sống bằng nghị lực, tin yêu và chia sẻ như Hồng Anh, như Ly. Qua mọi biến cố, thăng trầm cầu chúc cho cả hai em đều mạnh mẽ để vươn tới thực hiện ước mơ. Ai đó đã từng nói: Cuộc đời không phải là một cuộc đua. Nó là một hành trình để chúng ta từng bước chiêm nghiệm ý nghĩa cuộc sống. Điều quan trọng không phải là phần thưởng khi bạn đến đích mà chính là những gì bạn cảm nhận được trên từng chặng đường. Tình bạn là món quà trân bảo, cảm ơn Hồng Anh và Ly đã làm chúng tôi giàu có hơn qua câu chuyện về các em. Tôi tin dù ở đâu, làm gì các em cũng sẽ làm người tốt, người tử tế. Chúc cho tình bạn của các em mãi mãi vững bền, chúc cho ước mơ của các em sẽ sớm trở thành hiện thực.
Thanh Cao, ngày  5 tháng 2 năm 2021
  Tác giả
 
Nguyễn Thị Thanh

Tổng số điểm của bài viết là: 5 trong 1 đánh giá

Xếp hạng: 5 - 1 phiếu bầu
Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Vun đắp ước mơ
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây